Author : Min
Summary : Hãy để tôi nói với cậu rằng : ''
Tôi Yêu cậu! '' Chứ không phải là :
'' Em Yêu Chị! ''Disclaimer : Họ không thuộc về tôi
Pairings : SooSic , Yoona
Rating : K+
Category : Sad fic , Angst
Status : Complete
Don't Call Me As Your Sister !Chap 1:Một buổi chiều muộn trong một tiệm cà-phê nhỏ, SooYoung chọn ngồi tại một cái bàn khuất trong góc. Cô yên lặng ngồi nhìn cánh cửa chính cứ mở ra rồi lại đóng lại, những người khác cứ thế mà ra vào tiệm. SooYoung vẫn kiên nhẫn ngồi chờ người mà cô có hẹn. Một cuộc hẹn quan trọng của cô.
Cửa tiệm lại mờ ra lần nữa, điều đó thu hút sự chú ý của SooYoung. Cô đưa mắt nhìn, một nụ cười nở nhẹ trên môi. Không phí công chờ đợi, cái người cô hẹn đã đến.
Người đàn ông nhanh chống nhận ra chỗ SooYoung đang ngồi và bước nhanh đến đó. Ông ta ngồi đối diện cô, nghiêng đầu mỉn cười khi chất giọng khàng khàng cất lên:
_
Chào cô Choi, Xin lỗi vì đã để cô đợi lâu!_
Chào ông, Thám tử Lee! - SooYoung lịch sự chào lại
Không muốn mất nhiều thời gian cho việc chào hỏi khi mà ông biết SooYoung đang rất nóng lòng, vị thám tử đẩy tập hồ sơ mà ông mang theo về phía SooYoung, chậm rãi nói:
_
Tôi chỉ lấy được những thông tin cần thiết và vài bức ảnh gần đây của người đó thôi !
_
Cảm ơn ông, Thám tử Lee !
SooYoung nhận lấy tập hồ sơ, vừa nói vừa mở nó ra. Lước mắt qua vài tờ giấy được rút từ trong đó, thỉnh thoảng cô lại nhíu mày với những gì mình đang đọc. Đặt đóng giấy tờ qua bên cạnh, SooYoung lại lôi ra một sắp ảnh và chăm chú xem từng tấm một.
_
Ông ấy là chủ tịch ư?SooYoung hỏi khi tay vẫn đang xáo từng tấm hình ảnh lên xem. Thám tử Lee nhấp một ngụm nước trong li của mình trước khi trả lời:
_
Đúng vậy, ông ấy là chủ tịch Tập đoàn CL, Jung YunHo!SooYoung ngước lên nhìn, khẽ gật gù với những thông tin đó. Rồi cô lại tiếp tục xem nốt những bức ảnh còn lại.
_
Vợ ông ta cũng là một người khá giàu có, hai người họ có một cô con gái ! Tôi được biết cô ấy rất xinh đẹp !Lời nói của thám tử Lee khiến SooYoung khựng lại đôi chút. Những ngón tay vẫn tiếp tục mân mê góc của xấp ảnh, SooYoung chỉ im lặng. Ánh mắt cô thoáng một nỗi buồn xa xăm.
'' Đã kết hôn rồi ư? Vậy còn...''_Cô ấy tên gì nhỉ? Jung? Hình như là Jessica Jung thì phải!Câu nói của thám tử Lee khiến SooYoung như bừng tỉnh khỏi những dòng suy nghĩ của mình. Cô ngỡ ngàng nhìn ông, ánh mắt cô vô cùng ngạc nhiên. Nhưng để xác định rõ hơn về những gì mình vừa nghe được.
SooYoung lấp bắp hỏi:
_
Ông vừa nói sau? Con gái...ông ấy ư?Thám tử Lee có hơi bất ngờ trước sự thây đổi thái độ đột ngột trên gương mặt SooYoung, nhưng ông vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi của cô:
_
Theo như những gì tôi điều tra, con gái của chủ tịch Jung tên là Jessica Jung SooYeon! Cô ấy là sinh viên năm 3 khoa thanh nhạc tại học viện SM!SooYoung lặng người đi khi nghe được điều đó, một cảm giác sợ hãi bắt đầu vây lấy cô, sắt mặt cô bắt đầu thất thần hẳn đi. SooYoung nắm chặt tay lại, như cố nói với bản thân rằng những gì cô vừa nghe được hoàn toàn không phải sự thật. Nuốt nước bọt một cách khó khăn, SooYoung từ từ nhìn ngẩng mặt lên nhìn thám tử Lee, giọng cô lạc đi, ánh mắt giờ lại ẩn chứa cái gì đó khẩn khoản:
_
Ông có chắc Jung JunHo là người mà tôi nhờ ông điều tra không? Cả con gái ông ấy nữa?_Chắc chắn! Có vấn đề gì sao?Câu trả lời không như mong đợi của thám tử Lee càng khiến cô trở nên hoang mang, như một cú sốc đẩy cô xuống bờ vực sâu thẳm. Cuối cùng khi biết rằng những thông tin vừa rồi là quá đủ để có thể chịu đựng thêm nữa, cô cố gắng mỉn cười với ông dù biết nụ cười ấy thật khó coi:
_
Không có gì, cảm ơn ông nhiều thám tử Lee! Khi nào cần biết gì nữa tôi sẽ gọi ông! Tiền thì tôi sẽ chuyển vào tài khoảng ngay trong ngày hôm nay!_Được rồi, tôi xin phép đi trước! Chào cô, cô Choi!SooYoung đứng dậy lịch sự bắt tay, cuối đầu chào Thám tử Lee.
Khi ông ấy ra khỏi tiệm, cô ngồi phịch xuống ghế dùng hai tay ông lấy đầu mình, SooYoung thở hắt ra trong sự đau đớn và bức lực. Tâm trí cô giờ đây đầy nỗi lo sợ, những gì thám tử Lee vừa cung cấp cho cô, SooYoung thực sự không muốn tin vào nó.
'' Không không phải như thế! Chuyện đó không thể xẩy ra được! Không phải là Jessica nhất định không phải Jessica '' .SooYoung gần như hét lên trong suy nghĩ của mình, sắc mặt gần trở nên trắng bệch khi phải ép bản thân phủ nhận điều mà cô đã mong muốn được biết từ lâu. Gục đầu xuống bàn trong sự mệt mỏi, đôi mắt SooYoung nắm nghiền lại, đầu óc cô trống rỗng, chẳng thể suy nghĩ được gì nữa, có chăng cũng chỉ còn lại những điều phũ phàng mà cô đang phải đối mặt.
Hoàng hôn hắt những tia đỏ rực xuyên qua lớp cửa kính, len lỗi từng ngóc ngách, tìm đến và trải đầy ngôi bàn, trên bờ lưng của SooYoung. Một buổi chiều tà đẹp nhưng mênh mong như chứa đựng một sự đau khổ đầy sót xa...
.
.
.
.
.
.
.
.
_
Hết Chap 1:[b style="font-weight: bold; font-style: italic;"][b style="font-weight: bold; font-style: italic;"][i][b style="font-weight: bold; font-style: italic;"][i][b style="font-weight: bold; font-style: italic;"]Chap 2[/b][/b][/b][/i][/b][/i] to be contineud
p/s : đây là mẫu fic đầu tiên . Vì vậy mà nếu bạn nào muốn viếc fic hoặc đăng fic của người khác zô đây thì các bạn nhớ ghi Link của fic ấy nha
Và nhớ hãy bình luận và góp ý kiến của những fic ấy nha mọi người